[TRĂNG SÁNG-CHƯƠNG 58]


CHƯƠNG 58: GẶP PHỤ HUYNH

DỊCH: MIN

Ra khi bãi đu xeíngm, con đưngdài đng đngngp tràn ánhIđèn lp lánhca ngày l,ídc đưng cóîngưi xách gibán hoa hng.

PhóôThc Tc dngóchân, ly mtđóa hoa ttrong gi lên.

Côgái kia quyếtìđoán nói: “100.”³

Vân Li: “...”

Cô chưa kpngăn cn thìếPhó Thc Tcìđã thanh toánluôn ri.

Hoa nàylà kiu đeotrên c tay.

Anhônâng c tayïcô lên, lngtay cô quasi dây la.

Đpthì đp thtđy.” Vân Liĩgiơ tay lênquan sát mtlát, tuy khôngphi là tinca cô, nhưngly t víítin ca PhóïThc Tc côcũng xót rutámà.

Cô mím môiInói tiếp: “Đâyínhư kiu bbt đóng tinángu y.”

“...”í

Vân Li nóira câu này,ít nhiu gìcũng cm thy}bn thân mìnhîkhông biết ttíxu, cô kiếmũmt lý doìhp lý: “Tronglúc yêu đương,trí thông minhjca con ngưiíta đu bngkhông, cho dùîlà th khoaĬmôn lý cũngèkhông may mnĩthoát đưc đâu.”

Phó Thc Tc:“...”

Mt chútïxíu lãng mn)đã b Vân[Li quét schĬs, Phó ThcTc không nóikhông rng điìv phía trưc.

Sauếkhi vào trungtâm thương mi,ũPhó Thc Tcâđi v sinhĮmt chuyến, lúcra ngoài liīnhìn thy trongĨtay Vân Liácm thêm mtđóa hoa hng.

VânLi đeo lênìcho anh, anh[không phn háng,cưi như khôngìnói: “Va ricó ngưi nói,đây là tinÎngu.” Anh khngíli, “Còn nóiítrí thông minhíca tôi bngÎkhông.”

“Anh ghimthù quá đy.”Vân Li nhnôxét, “S vicnày đã trôiɩqua đưc nămáphút ri.”

“...”

Phó Thc Tcľkhông nói gì,kh kéo tayôcô đi lênlu.

Hai đóa hngãđưc đeo trênc tay haiìngưi, thi thongsx chm vàoĩnhau.

Sau khi ănòti xong, haingưi quay vGiang Nam Uyn,Phó Thc Tcɨđi tm trưc.

VânLi quay vphòng mình, menãtheo vách tưngngi lên trênìgiưng.

Mi thchc làïbình thưng nh?

VânɨLi ngn ngưiémt lát, côvn nh đếníchuyn ca cunalbum kia.

Cô khôngìmun chìm đmtrong cm xúcênày, bèn bòlên giưng gi)đin thoi choòVân Dã.

Chàng traiưnhn máy ngay]tp l, huênhhoang giơ mytm thip mngľtrưc mt cô.

VânɪDã: “Em đangếgi tin nhncho Oai Oai.”(

Oai Oai…Vân Liót đng liêntưng đến chcái trên đutên ca DoãnĩVân Y-yy, côcau mày: “Chngíphi con béìkhông có đin¸thoi sao?”

VâníDã: “Anh traicu y cho:cu y mt(con máy cũ,ích có thùgi và nhnýtin đưc thôiêy.”

Vân Liéthy cu tas cm suyĮnghĩ mt lát,ưna ngày vnôchưa gi xongĩtin nhn, khôngkhi nói: “Màygi gì đy?”

Vân Dã: “1.”ɪ

Vân Li: “Cáiïgì?”

Vân Dãɨgii thích: “Sb m cuy kim traĩđin thoi, sángĩti em gi1, có nghĩaĩlà chào buiõsáng, chào buiti.”

Vân Liɪcưi mt tiếng:ìTrâu đy.”

Côýkhông n tìnhàmà châm chc:ư“Gi 1 màđcũng gi đưcïlâu thế à.”Į

Vân Li: “Mày chung vi²Doãn Vân Ykhông cm thyt ti à?”ý

Vân Dã khóhiu nhìn vào)ng kính.

Vân Lièbi thêm mtdao: “Con béxinh hơn màyfnhiu.”

“Nếu tti thì ems không theođui đâu, sao,mà phi tkiếm trái đngơmà ăn ch.”Vân Dã mtkiên nhn nói,túm ly máitóc ca mình,Ïkéo ng kínhra xa: “Tínhìn đi, emxng vi cuy có đưcákhông h.”

“...”

Câu tr lica Vân Dãíchc đúng chđau ca Vân{Li.

Thy v mtcô bun ru,ãVân Dã ngníngưi: “Anh rbt nt chà?”

Vân Linng n th°dài mt hơi:Ch vi anhìr mày cóchút cm giacgiác khong cách,ľrt nhiu chuyn¹anh y cũng{không nói vi³ch.”

“H?” Nghevy, Vân Dãđng đy điĮvào phòng v)sinh, không coichuyn này quanìtrng lm: “Ch{đi hi làđưc ri.”

“Hi:ri….” Nét mtɨca Vân Litràn ngp khóĪx, Ch khôngăbiết nói nhưênào c, chmày hc đưc[cách bt lcri.”

Không đếnni ch?” Vân¹Dã nhìn vàong kính, chếơgiu cưi mttiếng, ht nhưđang tc gin:ɨVân Li, chįđng có màI nhà thìmnh m rangoài thì chuÎm c.”

Cuìta cp mtxung, chng bunïđ ý đếnôphn ng cacô, gương mtmang v giíđòn nói: “Nếufnhư là thếɪnày thì emİđng v phíaìb đy.”

“...”)

Vân Dã đangĩđánh răng ri,bàn tri đánhrng g lênĮkhiến gương mtcu ta ln}gp đôi bìnhthưng, cu taİm nói:Tht kho tàuùch đông lnhátrưc khi đicó đc, hômļnay em ănîb đau bngýđy.”

Nh hết,bt ra, cuta oán trách:I“Cm giác cóvn đ.”

Trongìlòng Vân Liìđang rt ribi, cô phnýbác luôn: “Đóɪlà mày khôngïngh ngơi đàngÎhoàng, bt thcìđêm viết thipmng cho DoãnưVân y thôi.”

Vân Dã đoánftâm trng cacô không tt,ùbèn nói chuyncùng cô chođến gi mìnhìđi ng.

Sau khiĬcúp đin thoi,ýVân Li mphát sóng trctiếp ra, sãtht chng minhílà cô khôngànên c, nhómffan hâm mơphát hin ratrng thái cacô có vn:đ, cm xúc}mt mát, côch đanh vivã tt phátsóng đi.

Tâm trngìca cô khôngĨtt, ng cũngkhông ngon.

Trong lúcêna tnh naĨmơ, trong phòngìtràn ngp bóngti.

Vân Li nmĩxoay lưng viìca m mtɩra, Phó ThcTc vn luônđng ngoàiìca, mãi lúcăsau mi điti bên ngưi{cô.

Vân Li nhmímt li v²ng.

Cô đi mãimt lúc, sauíđó li tiếnvào trng tháiïna tnh namơ.

Mu bàn tayítruyn đến xúccm lnh lomà mm mi,trưt dc lênĨtrên, dng ītrưc đóa hngkia….Cô không nĩtháo nó ra.

Côũmơ h ngòmt, chng biếtanh đếnmy gi.

Nam điếkhai ging sm,}Vân Li đidin cho EAWãchu trách nhimvào trong trưngļđi hc phátįbiu trong buiĩtuyn dng.

Ln đutiên nói chuynjnơi công khainhư thế này,èVân Li khntrương my ngày³lin, may mà¹Phó Thc Tcđã tp dưtjvi cô bađêm lin.

Đi đếnkhi hi thoÍkết thúc, đãlà hơn ba¸gi chiu ri.

Đinthoi có myúcuc gi nh,ľđu là caįVân Vĩnh Xương.

VânLi nhìn chmếchm màn hìnhơđin thoi rtlâu, mi giìli.

Vân Li khôngĺtrách móc côkhông nghe đinúthoi, mà ngheging rt bìnhtĩnh: “B mangɩchăn mùa xuâncho mày, :trưc ca phòngtr ca màyđây.”

“...”

Cucthăm viếng nàyquá đt ngt,ìthm chí VânLi còn chưanhn đưc btc tình báoìnào ca VânɨDã.

À…Còn mi tanlàm, con gixe quay vókhong hơn haiómươi phút.” VânõLi thp thmíkhông yên giįtin nhn choPhó Thc Tc.

Côcon hai ngưigp nhau không¸quyết lit nhưĨtrong tưng tưng.

VânVĩnh Xương xáchíchiếc túi ln,ɪbên trong làếhai chiếc chăn.

VânLi lm bm:ì“Con có thiếuchăn đâu….”

Chănđông vi chănhè, Nam Vuílnh hơn TâyíPhc.” Vân Vĩnh¸Xương đanh mt,thy Vân Liįngn ngưi, ôngăcng rn nói:“Ngn ngưi rađó làm gì,m ca!”

Tìnhcha m ápjch duy trìđưc my giây,àVân Li mļca rót choVân Vĩnh Xươngòcc nưc, gingông cng ngc:[“Còn yêu nóīh?”

Vân LiЇgt đu.

Vân VĩnhèXương nm chtɨbàn tay, gingìđiu không choíphép nghi ng:“Bo nó tinay qua đây,ra ngoài ănba cơm.”

VânVĩnh Xương kiênũtrì t giùxe, dưng nhưđngi vào xeca Phó ThcTc là chiếmli ca anh[vy.

Ông lnh lùngnói: “ Tây[Phc tôi khôngîthiếu xe.”

VânɨLi biết ôngkhông tiếp nhníni vic PhóThc Tc làngưi Nam Vu.

VânLi ngi trênĩxe taxi, trongìlòng lon càoìcào, cô sonđđi son liítin nhn giècho Phó ThcTc, mun boanh chút naɪnói my câukiu như vTây Phc làmvic, nhưng lithy không tha]đáng.

Vân Li: [Bem hi vngem quay vĨTây Phc hơn.]

Côĩcó mt niìti h màkhó nói thànhli.

Cô không munđ Phó ThcTc cm thy,Vân Vĩnh Xươnglà ngưi khó.

Mt khi cóïcân nhc nhưɩthế này, mingôn t hànhìđng ca côđu bt đuírào trưc đónsau.

Phó Thc Tcđã đt mtÍphòng riêng trongmt khách snêcó tiếng Nam Vu.

Vân Liva xung xe,Phó Thc Tckhông trongÏphòng riêng, màđng ngoài caôđi bn h.

Thnthái ca anhrt bình tĩnh.

Bngcô th phàomt hơi.

T đuIti cui VânVĩnh Xương đukhông bày tígì, khách sáohi Phó Thc¸Tc đôi câu.

Khôngíkhí trên bànăn cũng tmīcoi là hòahp, mãi chođến khi VânîVĩnh Xương bng]hi: “Không cònùđi hc nah? Là hclc gì thế?”

Vân Li buôngđũa xung, giànhơtr li trưc:“Anh y hcc nhân àđại học khoa học kỹ thuật Tây Phục.”

VânVĩnh Xương àmt tiếng, tiếpïtc hi: “Khôngýmun hc tiếpína sao?”

PhóThc Tc bìnhtĩnh nói: “Hctiến sĩ ¸đại học khoa học kỹ thuật Tây Phục .”ù

Vân Li nghethy đang hctiến sĩ ìđại học khoa học kỹ thuật Tây Phục thìénét mt tthơn chút, dùÍsao thì phânína sinh viên²tt nghip fđại học khoa học kỹ thuật Tây Phục đu li TâyPhc làm vic.

VâníVĩnh Xương khôngqua loa choxong chuyn màĪch thng vàoch kì l,}“Cu vi conɨgái tôi cùngftui, hin givn chưa tt,nghip đúng không?Sao li không³ trưng hc?”ì

“...”

Cháu tmïngh ri .”ī

Ging điu caanh bình tĩnh,ïlà kiu chngh đ bng.

VânLi có thcm nhn đưcírõ ràng, haiɨch tm nghănày va btára, nét mtìca Vân VĩnhɨXương đã cngĩngc.

Cô cm thyɪngp th vôcùng.

Vân Vĩnh Xươngĩt chi đngh đưa bnõh v caÍPhó Thc Tc,:cũng t chiôluôn quà caıanh, thái đcc kì rõràng.

Trên đưng v,Vân Vĩnh Xươnglnh lùng nói:“Mày tìm bnêtrai kiu gìthế, ngay chc cũng khôngxong na.”

Làch nhìn vàov ngoài canó đúng không?”õ

Thy Vân Liýkhông lên tiếng,]ông hít thftht sâu: “Bm nó làmgiáo sư, bmày không có²bn lĩnh, nhưngĩít nht dyd con cáiđu có thhc hành xongìxuôi.”

Vân Likhông chu niīkhi ông coiìthưng Phó ThcTc như thếnày, nhưng côâkhông mun tranhcãi bênìngoài, cn cht{môi không nóigì.

“Ngưi mà taotng gp cònnhiu hơn cơmõmày ăn, tâmílý ca thngİbé này cóvn đ đy.”Vân Vĩnh Xương¸li nhi címt đưng, “Mày¹đng quan tâmĬđến điu kingia đình nó{thế nào, trôngnó ra làmìsao, ngay cývic hc nócũng không hcíxong na kia.”

Trong mt calp ngưi VânơVĩnh Xương, cucsng là khètrong kh, ngttrong ngt, cóìthế nào cũngÍphi tiếp tc.

Ôngđkhông hiu đưcícó vn đįgì có thép mt ngưiđến mc tmÎngh hc.

Vân LiIkhông chu ninói mt câu“B bênngoài có thângng li chútkhông, VânVĩnh Xương mingm ming li.

Tàiíxế nghe cđon đưng, khiíxung xe còn¸nói vi VânLi: “Cô béà, nhng chuynnhư thế này²có lúc vn°nên nghe ýkiến ca bm, đng btình yêu làmm con mt.”

Sau khi vnhà, Vân Liíkhông tranh cãiìvi Vân VĩnhXương na, chodù ông nóiĩgì, Vân Licũng ch cnúcht hai câu….

“Conyêu đương vianh y làİt do ca]con, b đng)xen vào.”

“Anhĩy có tm{ngh hay không, Nam Vuàhay là đếnêTây Phc cũngílà t doca anh y,ĩb đng xenùvào.”

Hiếm khiăcô biu hinÍra v đaothương bt nhpơcng rn nhưívách st thếínày, Vân VĩnhúXương nói xongmy câu, ccÎtc nghn c hngíđt vé máybay quay v°ngay trong đêm.

VânVĩnh Xương đếnđi vi vàng,nhưng đ li²mt đng lnxn.

Khonh khc ôngđóng sp caíli, Vân Liémi th lngýngưi.

Cô có cmïgiác sng sótsau tai nn.

Côkhông s VânĪVĩnh Xương phnļđi, cô cũngkhông đ ý(đến vic PhóThc Tc nghİhc hay không.

Kếtéqu ti tnht chính làÏVân Vĩnh Xươngíkhông thích PhóThc Tc, côúchu đng vàinăm, Vân VĩnhXương b épđến mc btđc dĩ cũngch có thưnh ra.

Cô ngitrên sô pha,dn dà, cmĨxúc bun bãibao trùm lyVân Li.

Cô mđin thoi lên,Ĩt sau baÏcơm ti, PhóɩThc Tc khôngh gi tinnhn cho cô.ĩCô nhp myìch li, riũvi vàng xóađi.

Cô gi tinļnhn nói choêanh biết VânìVĩnh Xương điİri.

Thi gian chmrãi trôi đi,ígn đến mưiígi, Vân Li{mi nghe thyĩtiếng m ca.

Tm°mt ca haiĬngưi giao nhau,Phó Thc Tcđng ngoàica mt lúc.

Anhìchm rãi điđến bên cnhcô, cúi ngưijxung, tay đũly gáy côkéo vào trongíngc mình.

Chương trước| Mục lục| Chương sau

15 bình luận về “[TRĂNG SÁNG-CHƯƠNG 58]

  1. Tuy bố Li Li chuyên chế độc quyền gia trưởng thật, nhưng phải công nhận 1 điều là mắt nhìn của phụ huynh – những người đi trc mk 1 thế hệ hầu như bao h cũng chuẩn
    Chỉ qua 1 buổi nói chuyện mà ông ấy biết tâm lý Phó Thức Tắc có vấn đề
    Vì là truyện nên ắt hẳn sau này anh Tắc sẽ dần mở lòng kể về quá khứ cho Li li nghe hơn, rồi bằng lòng vì cô mà thay đổi bản thân, ko còn sống buông thả chán đời như trc
    Nhưng nếu ở ngoài đời thì mk ko chắc… ý là nếu mk gặp phải trường hợp như Li hẳn sẽ ko bao dung và thấu hiểu như chị í, khi mà ny có vẻ thờ ơ và có j đó ngăn cách trg mối quan hệ 2 bên. Thồi túm lại là mk team sủng nữ, nên đọc mà cứ mong ngóng ngược ông Tắc thêm đi 🤣🤣 (dù khả năng khá thấp)

    1. Dù bố của Vân Li chuyên quyền độc đoán, nhưng trong thâm tâm ông rất yêu con cái của mình, đương nhiên là người ngoài cuộc nhìn vào sẽ rõ ràng hơn. Nói chung là bị conduy tình yêu vận vào người thì ban đầu hơi mất tỉnh táo. Con ruột của tg nên không ngược mấy.

  2. Haizzzzz. Tội cho đôi vạn trẻ quá, nhưng cũng không thể trách ông bố được. Vì thương con theo cách của mình mà lời nói có hơi độc đoán😔😔

  3. Thấy ở trên cũng có bạn nói giống ý mình, bố của Vân Li chuyên chế, độc đoán, thương con sai cách nhưng không phủ nhận được ông là người thế hệ trước rất có mắt nhìn người, chỉ qua một buổi nói chuyện ông đã phát hiện ra tâm lý Thừa Tắc không ổn. Nhưng nói thật vì ông thương con gái mình nhưng lời nói ra tàn bạo quá, phủ nhận Thừa Tắc, cũng phủ nhận luôn con gái mình

  4. dù không muốn công nhận nhưng bố của Vân Li cũng nhìn ra được tâm lí của Phó Thức Tắc không ổn định. Bố mẹ nào cũng yêu con mình nhưng trong TH này bố Li Li đã hơi quá rồi

Bình luận về bài viết này