[TRĂNG SÁNG-CHƯƠNG 57]


CHƯƠNG 57: ĐI SIÊU THỊ

DỊCH: MIN

Vân Li m hp ra,ơbên trong làmt đôi hoa}tai thy tinhìmàu xanh lam,ècô cm lênįnhìn hai cái,ngc nhiên nói:“Hình như emđến đây làĨđ t chcìsinh nht choĪanh mà.”

Sauôđó, cô lyđôi hoa taira, trnh trngáng chng bên:vành tai caPhó Thc Tc:ù“Sinh nht caóanh, thì mónīquà này nênòtng anh mi{đúng.” Phó ThcïTc không cól tai, hinínhiên là khôngìth đeo lêncho anh đưc.

Phó:Thc Tc btélc: “Quà catôi đu làca em.”

VânâLi hc theo:Quà ca emcũng là caíanh hết.”

Liânói ca conma men khôngitin đưc myìcâu, nhưng PhóĩThc Tc vnơcưi. Anh đónīly hoa taitrong tay cô,ũhi: “Có thếngi im xungkhông?”

Vân Liɪgt đu.

Phó Thc³Tc vén lntóc qua taiïcô, vành taiùca cô đãìtr nên nóng[rc, anh khbóp ly dáiưtai ca cô.

Lnđu tiên đeohoa tai cho}con gái, anhíkhông thành tho,ĩluôn cm thyĩvùng da nonЇmm nơi dáiitai yếu tkhông gì sánhni.

Đng tác caPhó Thc Tcúrt cn thn,anh chăm chúïnhìn chm chmrt lâu, nơmnp lo sxuyên qua mtlát, cui cùnghoa tai cũngĩđưc đeo lên]tai cô ri.

Vânli yên lngíngi đó, chodù đã đeoìxong, cô vníngoan ngoãn ngheli không nhúcnhích.

“Em ch đtļbánh sinh nhtcho anh thôi.”Dưng như thntrí ca VânLi đã tnhЇtáo hơn mtchút, “Em chưaơchun b quàcho anh na.”ã

Cô không dámïtin lp li)ln na: “EmIcòn chưa chunõb quà choanh na.”

Chngphi em tđưa mình quayv ri sao?”Phó Thc Tcđáp li cô,ĪVân Li chpmt hi: “Anhòthích không?”

Thích.”

Có tiếng gõìca, chc làɪbánh sinh nhtđưc giao ti.Phó Thc Tcđang đnh đily, nhưng VânãLi đã túmĨcht ly cíáo ca anh,hi thun theoýcâu nói vaóri: “….Anh thíchem không?”

Đngđtác này khiếnanh không th)nào nhúc nhích²đưc

Phó Thc Tcăphì cưi, anh)hòng mun táchtng ngón tayca cô ra,ïtách đưc mtngón cô linhư con riību cht mtòngón vào. Sau[khi ung phícông sc, anhíđành t b,nghiêng ngưi ngi{da vào sô)pha.

, tôi thíchem.”

Vân Lin non: “Em}cũng thích anh.”

Phó Thc Tc:“Tôi biết.”

MãiЇcho đến khiíng say, Vân,Li cũng khôngbuông Phó ThcTc ra. Anhbế cô lêntrên giưng, lúcïnày mi đý đến nơi}c áo bìcô kéo ra.

Vùngxương quai xanhìb cô cào{ra my vt°đ.

Căn phòng nàytrưc kia làông bà ngoi[, đã rtĩlâu chưa cójngưi vào íri.

Căn phòng vnİtrng không vănglng, nhưng đãcó s tnti ca cô.

PhóáThc Tc đ]li mt ngnìđèn nh, rity trang vàtháo đ trangsc cho cô.

VânLi xoay ngưiđá chăn ra,ĩPhó Thc Tcidém cht licho cô. Trênmt cô khôngcó du vếtfca vic ungrưu, hàng miìcong vút ngoanìngoãn che lyíđôi mt, anhđvut ve lênhc mt caÍcô, hi: “Tôiìcó th đòiquà sinh nhtĮkhông?”

Vân Linhăn mày, nghiêngâmt sang nơianh.

Đôi môi ưtímng ht nhưđang mi giếanh, Phó ThcáTc sáp lign, lm bm:ì“Coi như emđng ý riíđó.:

Khi Vân LiĮtn mt nhìnthy bánh sinhénht đã làĪbui sáng ngàyhôm sau ri.

Côu oi thcdy, trong đuthoáng nhói đau.èCô nh liếchuyn xy rangày hôm qua,Įkết thúc caľký c làcô nm ngtrong lòng PhóThc Tc.

Không đến{mc, cô cõtình chy vđón sinh nhtèvi anh, màĭkết qu ngàyc nến cònũchưa thi ch.

Nhìđến bóng dáng}cô đơn caPhó Thc TcĪngi trên sôpha, t mìnhôchâm hai câynến, liếc nhìnngưi ng sayýnhư chết Ĭbên cnh, cmgiác ti litrong lòng Vân¹Li dâng lên,ɩcô không nênÎung hai chén,rưu ch vìtâm trng khôngđưc tt.

Cô mt lnh ra,bánh sinh nhtbên trong khôngcòn hoàn chnhína, mà bct mt haimiếng ri.

Cô thphào mt hơi.

Chclà cô đãÏđón sinh nhtvi anh ri,Phó Thc Tcìkhông đến mcngy trng bánhɨsinh nht thànhơdng này đâu.

“Ngngon không em?”Phó Thc Tcđi đến bêncnh cô, lyísa bò vàètrng gà trongôt lnh ra.

Anhđã thc dyũlâu ri, cúcìáo m ramt nút, cóth nhìn thyvt đ trênïxương quai xanh.

VânùLi không dámtin vào mt¸mình.

“D, ngon lmÏ.” Cô nghiêmơtúc tr li}câu hi caÍanh: “Xương quaixanh ca anh….Làõem làm sao?”ĩ

Phó Thc Tc:ЇKhông nh h?”ó

“...”

“Em hianh mt vnđ,” Vân Ligian nan nói,Làm thế nàovy ?”

PhóThc Tc đyĩsa bò đưcĺhâm nóng đếnĩtrưc mt cô,ɪthun ming nói:ĮChc là cn.”í

“...”

Vân Liìtiếp tc tìmõkiếm li trongÏtrí nh, rtcuc hai ngưiđã phát trinđến mc đênào. Cô lm có nïtưng, sau khi[cô ng mt,đu lưi đangc gng đutiến hành đutranh vi thgì đó. Côgiơ tay phnìkháng, sau đóhai cánh tayđã hãm sâuvào trong nm}giưng mm mikhông th nhúcưnhích đưc na.

CôĨvn đang ngơúngác, Phó ThcíTc không đơbng: “Không saoĩc.”

S vicnày vưt xaĪso vi phmívi nhn biếtca Vân Li,élo lng phinôphc vào ngưi,Їcô but mingìnói: “Vy thìâtt .”

Phó³Thc Tc btïcưi.

Vân Li tưng,rng s vicđến đây làãkết thúc, khiPhó Thc Tcchiên trng, bngìnhiên quay đuìnhìn cô: “HơiÎđau.”

“...”

Hôn(đến ni đau²hết c bĩmôi, Vân Liómi đưc thíra. Lúc ănèsáng cô nhìnđin thoi, thytin nhn màti qua VânDã gi: [Thayóem gi liúchúc mng sinhĭnht đến anhýr nhé.]

Vân Li:[Đã rõ.]

Vân Dã:Ī[Qua 12 tiếngđng h riíVân Li, tiqua ch đi¹đâu thế?]

Vân Li:ế[Hn hò ^^]

VânDã: [Kha kha]

VânĩDã: [Thân tình°nhc nh: Bgià nói munti Nam Vuđưa chăn choùch, không rõèthi gian.]

Vân Li:ì[Đch]

Vân Li ungngm sa tươifcho đ s,cô b tintc này daĩti ni dngngưc hết clông mai lên.:Mùa đông spkết thúc ri,îti Nam Vuļđ thm tra}con r tươnglai thì đúngíhơn.

Sau khi ănsáng xong, haingưi lái xeđến siêu thgn nhà đmua đ.

Vân Liɨnhìn mt đng¸đ dùng hàngngày trong xe)đy, nào làcc đánh răng,²dép lê cácíloi đu muaĩhai phn, theolý mà nóithì ch cnɪmua phn caõcô là đưc,cô nghi ngùnói: “Trong nhàĩkhông có àìanh?”

Phó ThcìTc đếm li:ĩ“Dép cp, cc³cp, áo ngįcp...”

Thy vmt đ đnìca cô, anhrũ mt hi:ĩ“Có vn đįà?”

Anh tiếptc đy xeīv phía trưc,ưVân Li chmna nhp minhe răng racưi, cô đuiÏtheo khoác lyîcánh tay anh.

Chúngta mua thc}phn ăn nhanhũđi.” Vân Li¹ti khu đôngìlnh, “Có thmua nhiu sico mt chút,Ínu nhanh hơn.”

Phó Thc Tchiếm khi ănthc phm đôngòlnh, khó hiunói: “Chng phi³bình thưng đu{t nu sao?”

“Gi chng philà anh nu[cơm sao.” VânLi thành khnĩnói: “Em munògim bt gánhınng cho anh.”

Hai ngưi va chung viinhau, chuyn nàyɪđã chc nhưđinh đóng ctri.

Nghe có v²hơi mt dày,íVân Li lib sung thêm:Lúc anh nucơm mt thìem có thĩnu cho anhêchút si coİđông lnh.”

“...”

Phó Thc Tcfbình tĩnh nói:Nhàn VânùĐích Tháp Tương²cp nht đngĩthái mi: videoi[Nu cháo choăbn trai đi-LàmĨthế nào đnu cháo niêuİtôm cua] cháosưn Hoài Sơn,ýcháo trng thtôbò, cháo tômsò đip, cháoếgo nt đuıđen...” Phó ThcTc da vàoũtrí nh camình ln lưtíđc ra my]cái tên, nghiêngùđu hi cô:ì“Hình như tôilà bn traica em?”

VânìLi nhếch môi:ľLà anh.”

PhóđThc Tc hhng mm cưi:õ“Tôi nh làĨmình chưa đưcanh bao gi.”ĩ

“...”

Vân Liĩt giác chyùđến khu lươngthc du mui,[ném my túiĨyến mch vàgo nt vàotrong xe, liįchy đến khuĭđ khô némĩmy túi hiɩsn khô vào.

Saukhi do xongsiêu th, PhóIThc Tc thayâqun áo đi:làm.

Trưng Nam đivn chưa khiging, Vân Lifnói vi PhươngNg Ninh quayv công tytrưc thi hn.

Thcưtp EAWđã đ batháng ri, điđa s thigian Vân Liđđu làm vicvt.

Công vic caĩnhân viên thcìtp không cđnh, cô thưngɩsang b phn¸khác ph giúp,íđi vi côngİty cũng cóĩhiu biết sơúlưc.

Cô d đnhtháng tư sngh vic, trưcɪlúc đó, côch đng nóiīvi Phương NgNinh s chuótrách nhim côngvic tuyn dngimùa xuân.

Nếu làVân Li trưcđây, cô tuytìđi s khôngch đng làmđơn xin phýtrách hng mcênày, cũng tuytkhông th nàolàm tt đưccông vic này.íCó l gnđây cô cpbách mun thayýđi tính cáchca bn thân,Vân Li nóngôlòng mun th.

Trb vic cùngɨnhau đi làmtan ca, cucsng thưng ngàyïca Phó ThcTc và Vân³Li rt bìnhÏđm.

Thi thong côÎs nh đếnèvic Vân VĩnhíXương sp tiNam Vu.

Vn chưanhn đưc thôngátin chc chn,Vân Li tfan i bníthân coi nhưkhông có gìЇxy ra.

“Cô NhànVân.” Hà GiaiMng ngh phépnăm, sau khi]quay li côngĩty c ýchy ti chàoÏhi Vân Li,ĩĐng nghip nóiũdo này emthay đi nhiu)lm đó?”

“H?”ɨVân Li ngngíđu lên khi)tp văn kin,ìThay đi gìcơ ?”

Thíchĩnói hơn viúthích cưi hơnri.” Hà GiaijMng cưi hìĩhì nói, Khôngng yêu đươngívi con ngưiílnh lo kia,cô Nhàn Vânìli tr nênếthích cưi hơnri đó, cóéphi là bìlây truyn riăkhông?”

Vân Licưi cưi: “Chclà b lâytruyn ri .”

Hai ngưi tròĬchuyn chng baolâu đã tiãgi tan làm,Vân Li dndp đ đc,ra ngoài cngđi Phó ThcTc.

Hôm nay là²l tình nhân,Vân Li vàơPhó Thc Tcâhn nhau cùngquay video máy°bay không ngưilái, ch đũlà nói v]lch s phát}trin ca dòngýmáy bay kinhéđin, Phó Thcs thay côlên vch ravà phi âmphn gii thiu.

VânLi ly máybay ra, mưnékhông gian trngphía trưc giásách ca anhđ quay môhình bên ngoài.

Khóemt cô liếcthy mt cunfalbum da bòãmàu đen trongít, Vân Licm ra ltxem.

Là nh trưcÏkia ca Phó}Thc Tc.

Bt đut hi cònõmc tã, trongrt nhiu bcnh đu cóımt cu bé}chp chung vianh, có lýlà bn nikh mà trưcĬkia anh nói.

Khi(hai ngưi cưiĨr lên cóínét ging nhau,nếp gp caĩmt hai mírt rõ ràng,õmt tm làľbn ni kh,đeo cp sáchĩca anh, nmtay Phó ThcTc đi đếnɨcng ca GiangNam Uyn.

Trông PhóThc Tc khongtm bn nămýtui.

Vân Li ngixm xung ltɪxem, Phó ThcЇTc đi vào,óhi cô: “Ngưimáy….”

Âm thanhùca anh ktmt cái ngngli.

Va ri emâkhông cn thnЇthy đưc cunóalbum này, emthy nhiu tmĭnh hi béca anh lm.”ɩVân Li đngıdy, mun đưacun album choanh.

Phó Thc Tcnhìn mt cái,gp album li,hi cô: “Giquay luôn sao?”ế

Anh đt cunalbum lên đuđgiưng.

Trong lòng VânĩLi bt anΓting mt tiếng,¸mãi sau cô{mi phn ngãli, À đưc.”

Vân Liđi theo anhra ngoài, sauĮkhi dng máyquay lên thìɪquay mt sũcnh máy bayê ngoài tri.iKhi thao tácìmáy quay, VânLi lng lngưc mt nhìnv phía anh.

NétÎmt ca anhh hng, trongmt ánh lênùmàu xanh cabu tri

Ngưi đànông mc áo)khoác màu đentrùng khp vicu thiếu niênmc áo đngàphc ca Unique.

Sauđó li táchra rõ ràng.

Trưcîkhi bên(nhau, Phó ThcìTc như mtìđóa hng nơi}hoang di, cô°đc khác ngưi,cô cũng nhưvy, ngm nhìnt xa.

Khung cnhtrong máy quayđã đưc lynét, biên đĪđng tác caĩanh rt nh,ch có máyıbay không ngưilái xuyên quakhông trung.

Vân Linh v cáiăđêm đi cmtri đó, mt(h phn quang,óng lưng côđơn. Rõ ràng}cô đã gn đến mccó th cmìnhn đưc nhit³đ cơ thíanh, nhưng vntn ti cmÏgiác ngăn cáchɩkhông th xóanhòa.

Li Li.”

VânâLi bng tnh,ɨPhó Thc Tcãđang nhìn cô,ĭmáy bay khôngngưi lái đãnm trong tayanh.

Quay xong ri,chúng ta điăn cơm thôi.”³Vân Li mtt nhiên nói,Phó Thc Tcơ mt tiếng,thu dn máyïquay giúp cô.

Giatháng hai, nhitĩđ vn nm mc âmăba đ, PhóìThc Tc quàngkhăn cho VânЇLi, nm taycô b vàotrong túi mình.

Lòngúbàn tay caanh hơi lnh,échng bao lâuîđã đưc sưióm. Sau khiưra ngoài, gió¹lnh thm vàotrong xương ct,Ivùng da lra bên ngoàica Vân Liđđã lnh đếnįni mt hếttri giác, chÏcó lòng bànítay truyn đếnfchút nhit đ.

Cmêxúc u bunâc ngày trica cô cuiЇcùng cũng tthơn ri.

Phó ThcTc đã đtnhà hàng Tâyt trưc, íngay trong trungĩtâm thương mign Giang NamUyn.

Chương trước| Mục lục| Chương sau

8 bình luận về “[TRĂNG SÁNG-CHƯƠNG 57]

  1. Hai người yêu nhau đó, đối phương là quan trọng nhất với mình nhưng vẫn còn khoảng cách, khoảng cách này đôi khi rất mờ nhạt như không tồn tại, nhưng một khi nó hiện lên thì có thể giết chết tình yêu này

Bình luận về bài viết này