[NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 13]

CHƯƠNG 13: CƠN GIÓ THỨ 13-KHÔNG CÓ LẦN SAU DỊCH: MIN Sóc giơ cánh tay lênĩche lấy, hắnįkìm nén cảm{giác đau nhóiịnóng rực, cốïgắng mở haiớmắt nhìn vềịphía nơi tậnằcùng của cánhĩcửa Vô Sinhờkia. Trong tầm mắtíxuất hiện vô)số những phiĨlinh đang bayẳlượn xung quanhítrên không, trongĩđó có mộtẫluồng phi linhềmàu đỏ, đangơvờn quanh thânủcủa … Đọc tiếp [NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 13]

[NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 12]

CHƯƠNG 12: CƠN GIÓ THỨ 12-CÁNH CỬA VÔ SINH DỊCH: MIN Sóc nghiêng đầu ra, cảmẵgiác Lục Dưỡngἶrất kì lạ. Giaiīđiệu của bàiἳhát này nhanhĪnhẹ, cảm giácįvô cùng nhịpènhàng, có lẽýlà bị nhữngìbài hát cóýca từ đauákhổ phía trướcễđè nén quáìlâu, đột nhiênịnghe thấy bài{hát này giốngỉnhư uống đượcímột cốc cocaímát lạnh vàoìngày hè nóngârực, … Đọc tiếp [NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 12]

[NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 5]

CHƯƠNG 5: CƠN GIÓ THỨ NĂM-BÁCH VÔ PHƯỜNG DỊCH: MIN Khoảnh khắc bình minh lóἳdạng, Sóc raõkhỏi nơi ởùcủa mình. Trước khi‹bắt đầu mộtỷngày làm việc,ítrước tiên hắnĩsẽ tới BáchiVô Phường mộtĬchuyến. Không hẳn mọiĬthứ đều làmưtheo trình tự,ľtòa nhà chủ[quản lạnh lẽoễuy nghiêm, BáchềVô Phường là{nơi hiếm hoiụcó “hơi người”ũcủa thần giới. Nó²mang theo … Đọc tiếp [NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 5]

[NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 4]

CHƯƠNG 4: CƠN GIÓ THỨ BỐN-SỢI DÂY MÀU ĐỎ DỊCH: MIN “Đồng hồ là của anhĭđúng không?” LụcἱTuyển ép sátêlại gần hơn,êbàn tay nắmũchặt, hệt nhưảmột giây sauἲsẽ nhào lênỡcắn người vậy. LụcãDưỡng thò tayɩvề phía sau,įbảo vệ Sócẩsau lưng mình,ằnói với LụcļTuyển: “Mày bìnhftình một chút,Isự việc khôngfphải như màyḻnghĩ đâu.” LụcảTuyển vừa trôngíthấy … Đọc tiếp [NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 4]

[NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 3]

CHƯƠNG 3: CƠN GIÓ THỨ 3-THẾ GIỚI CỦA HẮN DỊCH: MIN Ngồi vào trong xe, LụcáDưỡng chẳng cóỉtinh thần tựa°đầu vào cửa)kính xe. Giang NgọcừLan vuốt veềmái tóc mềmómại của conígái, dịu giọngợnói: “Buồn ngủịrồi hả? Đợiĩlát nữa vềínhà thì ngủĨmột giấc.” “Dạ.”ILục Dưỡng khẽìthở ra mộtĮhơi, ánh nắngíbên ngoài lướtởqua gương mặtïcủa cô, độfsáng … Đọc tiếp [NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 3]

[NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 2]

CHƯƠNG 2: CƠN GIÓ THỨ HAI-CHỨNG RỐI LOẠN LO ÂU DỊCH: MIN Gió ngừng thổi. Lục Dưỡng thởìphào một hơi,ịánh mắt củaĩcô rơi vàoụngười đàn ôngẫtrước mắt, hỏi:ả“Vừa rồi anh,ứlà tức giận:đó hả?” Hắnɪnói: “Tôi sẽÏkhông tức giận.”ễ Câu này ngheểcó vẻ chẳngưvào đề tíἴnào, Lục Dưỡngõnhăn mày lại. “Côẳghét mùa đông.”ựHắn dùng giọngốtrần thuật … Đọc tiếp [NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 2]

[NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 1]

CHƯƠNG 1: CƠN GIÓ THỨ NHẤT-NGƯỜI QUẢN LÝ TẠM THỜI DỊCH: MIN Tiếng chuông chậm rãi vangũlên, đoàn sinhủviên lục tụcựbước ra khỏiổbậc thềm củaīgiảng đường. Cơn gió}lạnh bên ngoàiἳtạt lên mặtĮkhiến Lục Dưỡngỗco rụt ngườiìlại, hốc mũiỉhơi ngứa ngáy,İcô vội vãởdừng bước chân,êgương mặt nhănèlại hắt xì¹một cái. Sao hômÎnay lại cóìthể lạnh đến:vậy … Đọc tiếp [NGỌN GIÓ ĐÔNG-CHƯƠNG 1]

[MÌINH YÊU NHAU ĐI-C58]

CHƯƠNG 58: PHIÊN NGOẠI 10 TIẾP TỤC CHUYẾN PHƯU LƯU MẠO HIỂM CHƯA HOÀN THÀNH DỊCH: MIN Hoắc Kiêu tức điên lên xoa mặt cô, Vương Nhược Hàm bị đau, Hoắc Kiêu mới nhớ tới vết xanh tím trên cằm cô, vội buông ra. “Đụng vào rồi hả?” Anh vội nói. Vương Nhược Hàm bĩu môi … Đọc tiếp [MÌINH YÊU NHAU ĐI-C58]

[MÌNH YÊU NHAU ĐI-C57]

CHƯƠNG 57: PHIÊN NGOẠI 9 CON QUẠ VÀ BỆ VIẾT CHỮ DỊCH: MIN Buổi sáng ngày thứ hai,ỉphần da dưới)cằm của VươngẽNhược Hàm tímЇxanh một mảng. Côiđứng trước gương,íhếch cằm lênỹnhìn đi nhìnỷlại, Phương XuânỉHoa giục côứxuống lầu ănícơm. “Hôm nay conọnghỉ hả? Mauộăn đi rồiằvề.” Vương Nhược(Hàm dùng mộtặtay múc canhơmột tay cầmἵđiện thoại: … Đọc tiếp [MÌNH YÊU NHAU ĐI-C57]

[MÌNH YÊU NHAU ĐI-C56]

CHƯƠNG 56: PHIÊN NGOẠI 8 HOÀNG HẬU RED WHITE DỊCH: MIN Khí hậu toàn cầu phânứthành hai cực,ìmùa hè càngịngày càng nóng,óphần da lộăra bên ngoàiỳbị ánh mặtĩtrời nướng cháyúđen, thế giớiḻhệt như mộtĬchiếc hồng hấpЇcực lớn, raôngoài đi haiĮba bước đãơkhiến người ta]thở hồng hộc. Hômọnay nóng đếnănỗi cây cỏẫcũng héo rũ,ἷVương Nhược Hàmἶngồi … Đọc tiếp [MÌNH YÊU NHAU ĐI-C56]