[TRĂNG SÁNG-CHƯƠNG 4]


CHƯƠNG 4: TRUYỀN LỜI

DỊCH: MIN

Nghe thy vy, cm xúcĩca Vân Li°vn đang thàlng bi đng¸tác nhanh nhnīlưu loát caíanh bng trĺnên căng thng.

CáiЇgì gi làln đu tiên?

Vân Li khôngĺhiu li caếanh ta choếlm, ng vchi: “Trưc đóanh chưa tngbuc cho ngưièkhác bao gi¹à?”

Ngưi đànông: “.”

“….”ì

Vân Li bcâu tr linhư l đương}nhiên này caianh chn hng.

Thmơchí cô cònkim đim phichăng bn thânmình làm quá}lên hay không.

Tuyđ cao caÍhng mc này:ch có hơnĭ2 mét, nhưngìcũng có tínhnguy him nhtíđnh. Lúc nàyđây Vân Likhông còn đİý đưc đếnãnhng th khácna, không thkhông bt li,ïnhư là cu,mong đưc ani tâm lý:ĺThế trưc khianh đi làmcó tng tham³gia đào tokhông?”

Đôi mtơca ngưi đàníông còn chngbun ngưc lên:ìĐào to gì.”ì

Thì ví dnhư,” Vân LiĪkhông nghĩ raĩđưc th khác,òlúc này đây}cũng không uynchuyn ni, tínhđnh hưng rtĺmnh, “Cái dâyan toàn nàybuc như thếnào mi làan toàn nht,mi có thfgim h sìnguy him xungthp nht.”

Ngưiđàn ông ngheļcô nói hết,mi đáp: “Chưatng.”

“...”

Trongĩlúc này, Vân}Li còn cóìcm giác hơnĩc đi nhybungee tht, nhânùviên công tácĺnói vi cô,,dây này cókh năng sÏđt, nhưng khôngnht đnh sđt, bo côĬcó th thtrưc xem.

C ngưiVân Li cngđ: “Thế dâyĪan toàn chưabuc cht liuếcó b htra ngoài không?”

Ngưi đàn ông,liếc cô mtơcái, như đang]cân nhc: “Tôiưkhông rõ.”

Thyɨgương mt haingưi đu thoiùmái, Vân Liļmím cht môi,trong lúc côđđang nghĩ khôngđưc t dabn thân mình,ibng ngưi đànông kh bmlên nút càiâca dây antoàn, chm rãiĩnói: “Cô munũth không?”

VânïLi: “….”

VânLi: “?”

NgưiĨđàn ông trưcmt này nóiľchuyn ht như°ác ma thm]thì.

Thế nhưng ngưiíđàn ông chĩnhc đến mtcâu, nói xongthì thu tayli, không hécó thêm đngtác dư tha,nào. Thm chíVân Li đãbt đu lyd tiu nhân]đo lòng quânt, kiu nhưĭvì li nóiĭxấu ca côútrưc đó nênïanh mi ghihn trong lòng,cho nên nhâncơ hi lnnày hù dacô.

Sng lưng caíVân Li cngngc, rũ đu²xung s lênănút cài, kimđtra xem cób bung raìkhông.

Cũng trong lúcnày, phía xaĩcó ngưi giõT Thanh Tngíđi qua.

Trưc khi(đi, T ThanhTng kh cưi,m li vv: “Cu y[ch nói đùaĩvi em thôi,đng coi làtht.” Ngay sauɨđó, quay ngưinhc nh ngưiđàn ông: “Cuílàm gì đó,tn trách mtchút, đng nói}lung tung dangưi.”

Ngưi đànông vn mang°gương mt “xã³giao hi htļ, nhưng cũngvì thế mànói vi VâníLi mt câuÎtiếng ngưi: “Yêntâm, đu đãīkim tra hếtri.” Sau đóĩch vào bêncnh si dây:“Nếu lát nathy s thìnm cht chĨnày vào.”

VânLi gt đu,:cô do dimt lát, midch tay raĩch khác.

Ngưi đànông ly chiếckính VR bên cnh, đeoílên cho cô:ЇĐng sau cócái nc, tđiu chnh đrng đi.”

VânưLi thy trưcīmt đã biếnîthành mt hàngЇch có khongcách xa v,còn có thêmhiu ng lacháy na.

Ngưi đàn:ông: “Rõ chưa?”ê

Vân Li hípìmt: “Có hơi(m.”

Va dtli, cô cóth cm giácăđưc, bàn tay¸ca ngưi đànông đang tìlên kính caĭcô, cài xungdưi. Tm nhìncũng theo đó¸tr nên rõnét hơn, Vân²Li giơ tayálên, t điuõchnh góc đthoi mái hơnơchút.

Vì hng mcnày s dchchuyn lên xung,ìch đeo miĩnhư thế nàythôi s rtd b rơira. Cho nên)đã gia cĩthêm hai siiđai, c đnhĩly cm gingnhư cách đeoca mũ bohim.

Sau khi đeoiVR lên, trưcmt đã thoátkhi thế giiĪthc ti.

Vân Liácũng không biếtxung quanh xyếra chuyn gì,úcó hơi khntrương, cô chnghe thy ngưiđàn ông nói“Bt đu ri(như d báo,íhin trưng theođó đã btđu thay đi.

Váchnúi cao chótõvót không thyúđáy, nơi xaĮlà sương mùvây quanh ngnnúi.

Trò chơi ngayt khi btıđu không phiĪđã nhy ngayxung dưi, cònĩcó mt khong[gim sc. NPC¸trưc mt háming ngm ming,Įht như đangínói. Sau đó¹góc nhìn caľVân Li trthành, nhân vtchính mun nhynhưng không dámnhy, do drt lâu.

Trong khongãthi gian côíchưa kp phnng li, bngvt xung dưi.

Ghếtreo dưi ngưiècũng bt đuvn chuyn.

Rơi xungnơi thp nht,còn ny lênìny xung vì:lc đàn hica si dây.Cm giác mt)đi trng lcírt mãnh lit,ļđi dương đenơkt gnÍtrong gang tc,sau đó liđt ngt vtĭlên.

Trong phút chcVân Li hongïs nhm ttĺmt li, ri]li cưng báchbn thân mmt ra.

Cô thuctuýp ngưi vahèn nhát vaham chơi. Miln ti côngļviên gii trí,thy nhng hngmc có đcao kích thíchľthì đu cmthy rt hngthú, ti khiđến ca vào,ìli không cóĩgan đ lên[chơi.

Mà hng mcītri nghim VRkiu này, Vân)Li biết nóýlà gi tưng,thc tế khôngɪh đáng s,cho nên cô¹đu mun chơith hết mt}lưt.

Nói đơn ginchính là, lágan ca côɪch tn titrong thế giiơgi tưng.

Va quayưv vi hinthc toàn bđu quay vmo.

Thi gian ca)hng mc nàykhông dài, nhưngvì mang ti¹cm giác quá¹mc chân thc,îVân Li vnũcm thy miđgiây dài nhưmt năm, nhưngsau khi “sngùsót tr vIcô li thyîtinh thn rtĩsng khoái, hưngphn kích thích.

VânĩLi tháo kínhVR ra.

Ngưi đànĩông nhn ly,đtháo dây antoàn giúp cô.

VânɩLi quay vįmt đt, cônghiêng đu, thybên cnh cóùcái màn hình,gn như làíđng b đưacô ti khungcnh va riɩcô trông thy.ĺCũng chính làīnhng th vari cô trôngthy ngưi khácàcũng thy luôn.

NgheHà Giai Mngnói, vì đíchế tác raívideo to rahiu qu tt¹hơn, sau nàyúnhng khung cnhênày đu thngnht gi choõngưi tương ng.

VânăLi nói mtũtiếng cm ơn,ôngm nghĩ mãi,mi đ cpİti nghi ngca mình: “Tròfchơi này khôngđcó âm thanhsao?”

Ngưi đànìông ngưc mtlên.

Vân Li giithích: “Tôi trôngĬthy nhân vtĩhá ming, nhưngòkhông có âmthanh.”

Ngưi đàn³ông cũng khôngrõ lm, dtkhoát đeo lên.Lúc sau, anhôtháo ra, cmâkính VR trongòtay nói: “Cóâm thanh, nhưngtai phi hìnhnhư hng ri.”ơ

Nói xong, anhăli xác nhnnói: “Cô không³nghe thy gìãsao?”

“….”

Hôhp ca VânìLi ngng li.

Điunày va vnếđng phi khuyếtthiếu bm sinhìca cô.

Bên taiphi hng ri,(tương đương vivic ch cóbên tai tráiýcó âm thanh.

Nhưngtai trái caįcô bm sinhđã không ngheľthy.

Cho nên chngnghe đưc gìĪc.

“H, phi không?”Vân Li khôùkhan nói, Vy³có l làíva ri tôihơi khn trương,cho nên khôngnghe rõ.”

.”ò

Ngưi đàn ôngcũng không đũbng. Kết thúc]nhim v này{ca Vân Li,Îanh li khôiphc thái đChuyn không liênquan ti mình, lc chúếý đt trênthiết b, imìlng kim tra.

*

Sauĩđó Vân Lichơi th nhnghng mc khác,ếlúc đi ngangqua ch này,{đã không thyĭbóng dáng ngưiĭđàn ông đâu³na. Tr đimt s hngmc, đi côĺth hết nhngïhng mc màmình hng thú,íthi gian đãtrôi qua naîngày ri.

Trong sngưi ti côđưc coi nhưcó sc sngnht.

Có mt sngưi chơi mtàthi gian dàiìs đau đu,ĩđã kết thúcôchiến đấu tflâu ri, lúcÍnày đang Їkhu ngh ngơiïtrò chuyn viìnhau.

Vân Li tìmmt góc khôngĩcó ngưi, côva nhanh chóngákim tra nhngđon video va,quay, va suynghĩ xem nênbiên tp ctúni như thếinào.

Chng bao lâu,²Hà Giai Mngđti tìm cô,ïthông báo mttin tc.

Thân làĩban t chc,T Thanh Tngmun mi miÎngưi ăn baīcơm, tin th(chính thc làmquen và tmìbit vi bn]h. Nghe nóiànhng ngưi khácđu vui vđng ý ri,òVân Li chđđành nghn lit chi vào]trong bng, chnìla theo sìđông.

….

Đa đim dùngba là ¸mt nhà hàngécó tiếng tiùNam Vu.

EAW đtmt phòng baoɪrt ln, bêntrong có xếpľhai chiếc bàntrong to ɪhai bên tráiphi. Vân Lingi vào vtrí sát trongnht, hai bênln lưt là¹Hà Giai Mngvà biết chếtlin.

Có vài ngưitrưc đó đãĮtương tác làm°quen vi nhauri, có mt°s ngưi va,biết nhau mtĩngày đã hòaÍhp vui v.Trên bàn cơmưnáo nhit cck, đa smi ngưi đuưchưa chơi đã,đang bàn lunv cm nhnsau khi chơiìcác hng mc.

VânLi s nhtlà kiu trưngIhp như thếĩnày, va vàoca đã gi:v nghch đinıthoi.

Đến sau cùngĩlà T ThanhĺTng và ngưi)đàn ông.

Trên bànúch còn li:hai ch trng,hai ngưi điti. Hà Giai{Mng chp mt,Înhìn thy ngưiInày, thuc tínhmê giai lini lên: “CôľNhàn Vân, hômnay cô trôngĩthy dáng vÎci khu trang}ca anh đpĩtrai này chưa?

ï

Hôm nay?

Vân Liúnói s tht:Į“Hôm nay khôngnhìn thy.”

Côhơi ngng li,đang cân nhcɪxem có nênîb sung thêm[câu: Nhưng trưcIđó tng nhìnthy ri.

Chưa kpnói, T ThanhTng đã gi:“Tiu Hà.”

Hà{Giai Mng: “D?”

“Em có munđi ch không?”T Thanh Tngíquan sát chīngi, v lênIvai ngưi đàn:ông, “My ngàyļnay cu yàb cm cúm,ch này làÏđu gió, đɩcu y ngivào trong đi.”

Hà Giai Mnglp tc đngêdy, vi nói:ЇĐương nhiên khôngvn đ gìĮ.”

Trong lúcĩVân Li chưa°kp phn ngìli, chn hiuîlàm sao màĨbn h li²ngi cùng mtâch ri.

Vn dĩɨđã tránh khôngïkp vi nhngtrưng hp nhiungưi như thếnày ri, bênếcnh li đithành mt ngưixa l migp my ln,Vân Li khôngĩbiết có cnchào hi hayơkhông, ngi licàng không yênăn.

Cô không nhìnìsáng, ch cúiđu ung nưc.

TùThanh Tng khôngĪcó ý đnhgii thiu ngưiïđàn ông. Trênbàn có ngưiìbt chuyn viíngưi đàn ông,³anh im lngīmt lúc miįđáp li, dưngÍnhư đang xácnhn xem cóăphi đi phươngđang nói chuynİvi mình không,ïnhưng đu rtÍngn gn.

Ging nhưđang hăng sayli xut hinmt ngưi chm}dt cuc tròãchuyn vy.

Vân Lithy đng cm,(mun nhìn xemĬcó liu cóíphi anh cũngĩcm thy bunbc hay không,nhưng li khôngdám nhìn sang.

Chngbao lâu sau,trng tâm vn]đ li chuynlên ngưi TThanh Tng.

Vân Liícũng nghiêng đuÎnhìn qua.

Nhưng trongđu li nghĩ,ĩhình như miđngưi đu quênhi tên ngưiíđàn ông.

Lát sau,ngưi đàn ôngtháo khu trangra.

My ln gpâtrưc, không phido điu kinđánh sáng khôngtt, thì chínhùlà chênh lch,góc đ nênkhông nhìn rõ,İthêm na làcô không nghiêmêtúc nhìn. Lúcãnày nhìn khong cách gn,Vân Li miphát hin màuìtóc ca anhíhơi nht, chngíbiết là nhumhay là dobm sinh nóthế.

Dch xung dưi,vn là gương³mt không tìmira đưc chút)tì vết, dinìmo thiên vcon lai.

Ch riêngĬđiu này thôiđã cc kìũxut sc.

Vân Lifbng cm thyíhơi quen mt.

Hình}như cô tng]gp ch[nào…..

Chưa kp nghĩék, nhân viênĬphc v đãbt đu đưađ ăn lên.

Trênbàn có đòcác loi đăn, chăm sócĩti khu vùca tng ngưi.

Chngbiết là doıkhông mun ănhay quá kénchn, Vân Liđliếc mt lànhìn thy, ngưiíđàn ông ngngli mt látɩcũng không ăn(th gì. ChĪcó phn cháođưc gi riêngİthì đã ănôhết mt na.

Saukhi ba cơm[kết thúc, mingưi đ nghti KTV bênïcnh hát hò.

TòThanh Tng cưiđng ý.

Ba cơménày tiêu tnkhông ít tin,nhng ngưi khác°không có djđnh đ anhta thanh toánÎna. Đ xutįmt trò chơinh, hai bànchia thành hainhóm, nhóm nàothua thì ty thanh toán.

Trongmt đng tròchơi anh đyïtôi kéo, cuiĩcùng chn đưcmt trò chơiítruyn li vađơn gin vagn l, tênùlàĐón đuk tai.”

Quytc là, mimt nhóm cùra mt ngưiïnói mt câuvi ngưi đuưtiên nhómđkia, gói gnòtrong ba mươich, càng trúcàtrc càng tt.[Sau đó thuntin truyn xungɨdưi, âm thanhìphi kh, khôngîđưc đ ngưiļth ba nghe)thy.

Ngưi cui cùngca nhóm nàoļthut li đưcnhiu ch cáichính xác nht,thì bên đó³chiến thng.

Trong lòngVân Li giật thót mt tiếng.

Sauđó, li nghethy tin dhơn: “Vy thìĮtruyn ngưc theo{chiu kim đng)h đi.”

Ngưcchiu kim đngh, t bên³trái qua bênphi.

Thế chng phiÍlà cô phiàghé tai tráiqua hay sao….

Minhóm nhanh chóngÎquyết đnh câuÏt, bt đuìtruyn li tЇmt đu.

Ngưi khiúđu ca bàn:bn h làéT Thanh Tng,ti ch VânLi còn cáchíbn ngưi na.Tc đ truynĩli rt nhanh,îtheo đó làìkhong cách kéoli càng gn,¹cơn lo âuãca cô vtÍlên.

Tuy tai tráiâmt đi thínhìlc không toĩlên nh hưngđgì ln điĪvi cuc sngĬca Vân Li,êcô cũng khôngđ ý lm.

Nhưngĩcho dù làvy, cô cũngkhông h muncông b khuyết{đim này caɨmình cho mifngưi biết.

Vân Lixon xuýt mtlát, nhìn sangĬngưi đàn ông:ɩ“Cái đó.”

Ngưiưđàn ông nghiêngđu qua.

Cô háming, mun nóiChút na tôiícó th dùngti phi đĩnghe không,li thy dnínén quá, chưaénói xong đãįxì hơi ri:Quên đi, khôngếcó vic gì.”

Chng bao lâuàđã ti lưtíngưi đàn ông.

Nhìnthy ngưi bêncnh truyn liưcho anh, VânáLi hơi ghéngưi sang ngheļtrm, nhưng mtch cũng chngnghe thy.

Li nóithm kết thúc,ngưi đàn ôngnhìn sang cô.

Vân:Li đi mtvi anh, căng}da đu ghé¸ti.

Thi gian ngngïli my giây.

Ngưiíđàn ông khôngЇnhúc nhích, bngnhiên nói: “Ghésát mt chút.”

Vân Li ngâyíngưi: “H?”

Câunày không kèmtheo cm xúchn tp, nhưnghàm nghĩa liɩkhiến ngưi taİhiu sai. Trênbàn ăn cómy ngưi khôngìkhi trêu ghoãmy tiếng.

Ngưi đànông ht như¹không nghe thy,èđt cùi trỏlên bàn, ly)tay đ má.Ht như hiurõ đưc ni³lo ca cô,tm mt nhìnv phía taiĩphi ca cô,h hng lpêli mt ln.

Ghéɪsát ti mtchút.”

Min: một chiếc nam chính mà đến tận chương 4 rồi tác giả vẫn “Người đàn ông đó”, chia buồn với anh

Chương trước| Mục lục| Chương sau

125 bình luận về “[TRĂNG SÁNG-CHƯƠNG 4]

  1. K ngờ ngoài mắc chứng sợ xã hội, nữ chính còn bị điếc bẩm sinh một bên tai, dù nữ chính tỏ ra bthg, k có việc gì nhưng nam chính lại khá tinh tế, biết để ý và giúp đỡ nữ chính khi chơi trò chơi dẫu mặt lạnh như tiền :v

Bình luận về bài viết này